Bởi vì em
mang tên một loài hoa
nên ta yêu em
ta yêu hoa
loài hoa vươn lên từ băng giá
mang mùa xuân về
làm đẹp cõi nhân gian
loài hoa mong manh như cánh gió
và em, từ độ đó
mình yêu nhau
điên cuồng như sóng biển
vỗ nồng nàn lên phiến đá ngàn năm
ta về như một vầng trăng
dấu ái ân vương trên cánh lá
mắt môi em khép hờ liêu trai hoang dã
giọt yêu đương
vung vãi
giữa vườn trăng
em cứ thế
và ta vẫn thế
mình yêu nhau
từng đêm say một cõi đi về
lửa lòng bùng cháy những đam mê
cho em
cho ta
cho ngả nghiên vùng đất hứa
em nở nụ Xuân nồng mở cửa
trên thịt da thơm huyền hoặc bóng trăng về
Như Phong
Dec,9/2k12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.