NHỚ ...TA VẪN NHỚ EM
Trời chiều nay mây xám
Mang về
một nỗi buồn lâng lâng
nỗi buồn như mây
nhẹ nhàng trôi bãng lãng
nỗi buồn như hơi thở
từ con tim rũ mềm
nỗi buồn như cơn gió
âm thầm xuyên qua rèm
ta cúi đầu
đốt thuốc
nghe buồn về
nhớ nhớ
quên quên
đời ta nghiêng một góc
em nữa trái tim đau
từ đôi bờ réo gọi
khô môi
khản cổ
sao chẳng tìm thấy nhau!
bờ ta đi sỏi đá
bờ em đi chông chênh
ta trèo đèo, băng suối
em ngược dốc đời lên
đêm xuống rồi
sương lạnh
nhớ nhau… ôi! rất nhớ
em bây giờ ra sao ?
Như Phong
Nov,17/2k12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.