Chiều về nắng buông lơi
Sóng xô bờ cát trắng
Đi trên bờ biển vắng
Nghe tiếng nhạn kêu buồn
Rồi hoàng hôn buông xuống
Biển vắng em cô đơn
Phía chân trời xa tít
Một khoảng trống hư không
Ánh nguyệt vừa treo ngang
Em cung đàn đã lở
Mười ngón tay vuốt nhẹ
Mái tóc phủ vai gầy
Trời nhỏ giọt sương khuya
Em bờ mi đẫm lệ
gió đưa vầng nguyệt xế
Sóng vờn gót chân ngà
Em cất giọng ngân nga
Lời tự tình của biển
Sao nghe thật ngoan hiền
Biển vào đêm vắng tênh…
La/uất kim hương
1/3/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.